Tú điệu có khác, một chiếc váy vừa ý nó cũng phải đi mòn khắp thủ đô, Di mang đến cho nó một thỏi son hồng ngọt ngào. 2 đứa bạn quay nó cả buổi chiều, nhìn trong gương thấy mình thật khác. "Hẳn ngày mai Nhật ngạc nhiên cho xem", nghĩ đến đó thôi mà nó cười tít cả mắt.
- Công nhận bà Ngân xấu xí trang điểm lên xinh phết Di nhờ
- Công nhận!
- 2 mụ kia, thôi dìm bà không hả, bà đánh chết bây giờ
- Bạn phải thật nữ tính, thật dịu dàng, thế là không được – Tú lắc đầu nguầy nguậy ra vẻ bà cụ non
- Thủy đâu?
- Nó chết xó xỉnh nào đó rồi, nhắn tin không trả lời.
3 đứa tung tăng kiếm một nơi lót bụng, nó đói lắm rồi. Bỗng Tú đứng khựng lại chỉ tay bên kia đường.
Là Nhật và Thủy đang ở bên nhau, 2 người ngồi bên cạnh nhau cùng thêm 2 người nữa, hôm nay Thủy tóc xõa dài và mặc một cái váy thật xinh, Nhật ngồi bên cạnh nhìn Thủy dịu dàng, thỉnh thoảng còn dùng tay xoa đầu Thủy.
Mọi thứ nhòe đi, rõ rồi, nó chỉ là một đứa bạn mà thôi, không hơn được đâu, người con gái Nhật thích phải dịu dàng chứ không thể là một đứa khô khan như nó được, lại còn cư xử thô bạo nữa.
- Tui phải hỏi con Thủy cho ra nhẽ - Tú tức giận
- Tui cũng thế, rõ ràng Thủy biết bà thích Nhật còn gì, con nhỏ xấu xa này
- Thôi, tui không sao. Vô tư đi mà! – Ngân lôi kéo 2 đứa bạn xềnh xệch, dù sao Nhật thích Thủy còn tốt hơn là thích người xa lạ nào đó.
Nó bảo hai đứa bạn giữ bí mật và đêm đó nó cáo bệnh từ chối cuộc hẹn mà nó mong muốn có từ lâu. "Không nên để tình cảm điều khiển lý trí mãi được, mạnh mẽ lên!"- tự nhủ vậy nó cắm tai phone nghe rock của Likin Park và nhắm mắt ngủ. Nước mắt bỗng dưng lăn dài. Nó mơ một giấc mơ Nhật cứ đi xa mãi xa mãi, Thủy thì dần dần mờ dần, 2 người quan trọng của nó. "Đừng đi!" nó giật mình hét to, và nước mắt cứ mãi tuôn.
Mọi thứ trở về guồng quay bình thường như vốn không có gì, Thủy mãi chăm chú vào học bổng mà quên mất thái độ của Tú và Di khác đi, nó cũng dần ít nói chuyện hơn. Lâu lâu Thủy hỏi thì 3 đứa tụi nó cũng trả lời nhưng có vẻ Thủy không quan tâm người khác nghĩ gì. Vốn đã mọt sách nên cũng ít để ý tâm tư người khác. Chỉ có một điều là Nhật, từ ngày nó từ chối đi chơi hôm trước thì có vẻ việc học giữa 2 đứa chỉ là học, không còn câu trêu đùa và xóc xỉa như ngày xưa.
- Ngân giận à?
- Gì đâu?
- Ừ, tớ thích một người, tớ muốn nói với người đó
- Thì đi mà nói, tớ bận, tớ về đây
- Tớ sợ bị từ chối
- Chả care
Ngân bỏ đi mặc kệ Nhật nghĩ gì, nó ích kỷ vậy đó.
- Hôm qua tui thấy thằng Nhật chở con Thủy, thiệt là điên mà, tui phải hỏi cho ra nhẽ - Di vừa cầm ổ bánh mì vừa quơ quơ, nhìn thoạt buồn cười nhưng trong tình huống này không có gì đáng cười.
Chán ! nó nằm ẹp xuống bàn !
- Hello ! – Thủy hớn hở bước vào cười tươi rói với tụi nó
- Hê cái gì mà hê, tiếng anh chả tiếng em, bà trả lời bọn tui ngay bây giờ
- Gì nữa ?
- Bà có người yêu chưa ?
Thủy nhìn Di rồi lại nhìn nó, nó vội quay mặt đi, chỉ lắng nghe thôi
- Tất nhiên là không, mấy bà điên à ?
- Nói dối ! – Tú hét lên
- Mấy bà thôi đi, mệt quá ! – nó tức giận bỏ ra ngoài.
Vốn chuyện này là do nó bắt đầu, nó thẫn thờ ngồi trên ghế đá, chán thật đấy, mất con bạn vì zai, thiệt vô duyên quá mà !
- Bà giận tui à ?
Là Thủy, cô bạn đột ngột xuất hiện, nó im lặng
- Tui quý anh Nhật
Nó vẫn im lặng
- Là anh họ tui
Lần này nó mở to mắt nhìn con bạn
- Là do tui giới thiệu bà với anh tui, tui muốn giữ kín chuyện này để tự nhiên ấy
- Và Ngân nó ghen với bà – Di nhìn nó dùng giọng chọc ghẹo
- Nói luôn chuyện đi cà phê đi bà
- Chiều đó anh em trong nhà tui gặp nhau tại quán cà phê, anh ấy có bảo sẽ hẹn hò với bà, nhưng hôm sau bà từ chối. Tui cũng không thích can thiệp nhiều chuyện tình cảm của anh tui nên...
- Tui xin lỗi bà ! – Tú ôm Thủy
- Tui cũng vậy ! – Di ôm chầm lấy Tú
Con gái hay thật, mới to tiếng nhau đó mà bây giờ ôm nhau thế kia, nó mỉm cười nhìn Thủy, cô bạn nhìn nó gật đầu, nó cần biết phải làm gì ngay bây giờ !
- Ngân tìm tớ ? – Nhật nhìn nó ngạc nhiên
- Ừ ! cậu tỏ tình với cô gái cậu thích chưa ?
- Ừm...có lẽ cô ấy không thích tớ - Nhật ngước nhìn lên trời cười thong dong,
- Sao biết ?
- Không có gì
- Hôm nay là thứ 7
- Ừ, tớ giúp Ngân học
- Đúng giờ
- Ok
Ánh mắt Nhật buồn buồn quay trở về lớp, duy chỉ có nó quay lưng rồi cười toe toét.
Hôm nay nó diện lại chiếc váy, thoa một xíu son môi và đến nơi mà tụi nó thường ngồi học chung. Nhật đến, ánh mắt thoáng ngạc nhiên rồi mỉm cười tiến về phía nó
- Hôm nay xinh vậy ?
- Ừ ! – nó bẽn lẽn
- Nhưng tớ thích Ngân thường ngày hơn
- Vậy à ?
- Ừ, từ lúc cậu trèo tường vào trường
- Hả ?
- Nếu cậu thích một ai đó cậu có nói cho người đó biết không ?
- Nếu thật sự thích
- Cậu....tớ....tớ thích cậu
Im lặng kéo dài, Nhật toan đứng dậy « tớ xin lỗi, tớ biết Ngân không thích tớ ».
- Khoan đã – Ngân níu tay Nhật.
Một nụ hôn nhẹ nhàng thoảng lên má Nhật, một chiếc lá vàng cựa mình khẽ rơi xuống. Thì sao ? là con gái không được chủ động giữ người con trai mình thích sao . Nhật bẽn lẽn gãi gãi đầu, ôm chặt Ngân vào lòng "tớ thích cậu, rất nhiều"...
2 tháng sau
- Ta đa ! tặng em ngôi nhà gỗ
- Gì cơ ? – nó ngạc nhiên nhận một ngôi nhà gỗ xinh xắn từ tay Nhật, một ngôi nhà có khu vườn xinh xinh, Nhật khéo léo đặt một bóng đèn bé xíu vào đó, buổi tối hẳn phải đáng yêu lắm.
- Em có nhớ bí mật ngón út chứ ? – Nhật cười đùa
- Nhớ chứ, a ! vì cái này ?
- Đổ máu vì người mình yêu xứng đáng đấy chứ!
- Dẻo miệng, điêu! – nó bẹo bẹo má Nhật méo xệch
......
- Tao chụp được ảnh rồi, tối nay up lên face câu like
- Con Ngân mà cũng biết tình cảm nè!
- Chị dâu tương lai của tui đó mấy bà
- Im đi má
Những ngày cuối thu thật đẹp, có 2 kẻ đang yêu không biết rằng có 3 yêu quái đang chộp lại khoảnh khắc hạnh phúc của tụi nó. Thôi kệ, tình yêu luôn đẹp mà!
Thủy Aquarius
tình yêu học trò (48).