Old school Easter eggs.
2016.WapSite.Me

Kho Truyện Ngắn Cho Mọi Người

 Trang ChủTruyện ngắn Tình yêu
↓↓

Là cà phê. Là Thụy

14-06-2016
A
A
A
A

Em đi xa khỏi anh, khỏi những vệt chạm ám ảnh giữa lòng bàn tay. Bao nhiêu mùa trôi qua em chẳng biết... Mọi thứ dường như đã xóa trắng, từ mùa đông năm nào. Bao năm qua, em sống một mình. Những đêm đông không ai ủ ấm, những chậu hoa không ai tưới nước cùng. Vào những năm tháng cùng cực nhất của cuộc đời, lạ kỳ làm sao khi em vẫn có thể mỉm cười ấm áp khi nghĩ về anh, về đêm nào ở con hẻm nhỏ – em đã níu vạt áo anh mà thầm thì: Thụy, em yêu anh. Tình yêu em lớn gấp ngàn lần nỗi ám ảnh mà anh từng có. Năm tháng của em, tuổi trẻ của em, những đam mê của em... biết không Thụy? Ngay khoảnh khắc đó, tất cả đã đứng yên. Và biến mất. Bao nhiêu ngôn từ cũng không đủ để diễn tả nỗi buồn trong em lúc ấy, lúc này, về sau này, và mãi mãi.

Em thôi cười, thôi nói, thôi xước vỡ, thôi đắm say.

Có lúc em tưởng mình đã quên sạch. Tự đấm mạnh vào ngực mình cũng không thấy đau. Nhưng sáng nay, Thụy ơi, khi em thức dậy và nhìn ra khoảng rừng phía sau đầy nước – em bỗng thấy hoảng hốt. Lòng bàn tay em run rẩy. Em không thể chịu đựng được nữa. Rồi em ngồi bên ô cửa sổ gỉ sét, hát những bài hát của anh, bình thản. Đến tận khi mặt trời đứng bóng.

Thụy, dù có đau, thì em vẫn muốn sống một cuộc đời cùng anh. Cùng anh uống cà phê, và rơi xuống đáy. Rồi chúng ta sẽ gặp nhau ở tận cùng. Em biết thế. Và nếu được quay lại, tại cuối con hẻm nhỏ, em vẫn muốn níu vạt áo anh mà thì thầm: Thụy, em yêu anh."

Lúc ấy, đồng hồ chỉ mười hai giờ trưa. Ánh nắng ở đâu đó chiếu thẳng vào khung kính, rồi đi qua cánh cửa gỗ, đập mạnh vào mắt, khiến Thụy rơi nhanh xuống đáy.

"Uống cà phê trên đỉnh núi, bạn sẽ có cảm giác chìm xuống hố sâu hun hút. Không cách nào vực dậy nổi. Cà phê – dù được pha đến mức nào – cũng không thể đậm đặc bằng tất cả những nỗi cô độc hiển hiện khi bạn ngồi uống cà phê ở đây."

Cái cảm giác đó đây rồi.

Là cái cảm giác mà Thụy đã dành tất cả cuộc đời mình để kiếm tìm.

Cảm giác rơi xuống đáy, tưởng rằng đã sâu nhất rồi, nhưng vẫn còn đáy sâu hơn.

Tiếng rì rầm ngưng bặt. Quán cà phê vẫn kiêu hãnh trên đỉnh núi.

Nhưng sự kiêu hãnh trong Thụy đã không còn.

Chẳng còn gì nữa cả.

Thiên Bình



tình yêu tan vỡ (218).

↑↑ Lượt xem: 112
<< 1 2
Cùng chuyên mục
2016.WapSite.Me  © 2016
Admin: Hoàng Kha
Robots.txtsitemap.xmlsitemap.html
Track Websites
0 1 2 3 4 567891011121314151617