XtGem Forum catalog
2016.WapSite.Me

Kho Truyện Ngắn Cho Mọi Người

 Trang ChủTruyện ngắn Tình yêu
↓↓

Em muốn làm đàn bà

14-06-2016
A
A
A
A

Em cứ nhìn đăm đắm vào tôi. Và tôi thấy em đẹp. Chúng tôi dừng ở một hàng thuốc tôi vào mua bao cao su.

***

3h 15 a.m.

Tôi quyết định tắt máy, nhổm dậy vươn vai ngang ngửa vài cái cho đỡ mệt mỏi. Đằng sau gáy tôi mỏi nhừ và nóng. 

Tôi mở cửa phòng, trước mắt là một khoảng sân trần, trống trơn và cô lập. Gió dêm nhè nhẹ tràn vào mơn man cái bì da trên mặt tôi, những chiếc lông mi chạm vào nhau cho một chút cảm nhận thanh tịnh của màn đêm. Bầu trời lúc này có màu xanh lam lục, chút sáng và chút sao, tôi ngửa cổ nhìn ngắm nó, bị cắt ngang chéo bởi những sợi dây phơi đã lớn lên với đời tôi, mỉm cười!

Tôi thở, hít căng lồng ngực một chút gió và đi xuống dưới nhà. Căn nhà thanh tịnh trống trải này lắm khi với tôi như một cái chuồng không cửa , làm tôi chỉ muốn đạp tung mọi thứ hoặc chí ít trổ thêm dăm ba cửa sổ để cảm thấy rằng tôi đang sống giữa đời của những đời. Tôi liếc mắt ra chỗ tivi, tặc lưỡi, rồi quay tròn chiếc khóa xe trong tay.



Sau mấy lần điểm danh, tôi cũng biết" nó" tên là Dung và kém tôi 7 tuổi. Có vẻ Dung muốn bình thường hóa mọi thứ, tức là không muốn tôi nhớ đến cái duyên kì ngộ giữa chúng tôi. Cũng tốt thôi, tôi cũng không phải là kẻ rỗi hơi. Chỉ có điều, đôi khi nhìn con bé cười khúc khích với lũ bạn trong lớp, hay đôi ba lần bắt gặp cô ta tập thể dục dưới sân trường, gò má ửng hồng, thì thấy là cũng khá ưa nhìn và yêu đời.

Tuổi trẻ bây giờ thật bốc đồng, có đôi khi chúng nó coi rẻ mạng sống chỉ vì một chút bốc đồng, chán nản trong cuộc sống.

Cái lớp tôi dạy có sĩ số rất đẹp, 40 gái và 39 trai. Tôi cho thế là hoàn hảo hơn ngày tôi còn ngồi trên ghế giảng đường, nhìn xung quanh khi hết tiết để kiếm một thằng bạn rủ xuống quán nước cũng khó khăn. Nhưng bọn con gái, nhất là gái cái tuổi nhí nhảnh thì thật lắm trò và phức tạp, chúng nó không chịu thiếu một bông hồng vào cái ngày mà tôi còn phải làm tròn nghĩa vụ với mẹ, bà chị gái với đứa cháu đã lên 6 mà nó cho rằng đã đủ tuổi để nhận hoa của cậu nó, và cả mấy đồng nghiệp nữ trong khoa.

Chúng nó mời tôi tham gia buổi liên hoan nhân ngày phụ nữ Việt Nam, và "Sự hiện diện của thầy sẽ là niềm vui sướng và long trọng cho K48 với nhữn bông hồng đỏ thắm điểm tô". Tôi phì cười và nghĩ đấy dù sao cũng là một sự ưu ái cho một giáo viên trẻ, và trên giấy mời thấy có ghi tiết mục văn nghệ do Khánh Dung trình bày.

Quả là tuổi trẻ nhiều sáng tạo, và tôi cũng thú thật là mình bị cuốn vào những tràng cười nghiêng ngả đấy. Dung hát cũng rất hay.

Tiết mục cuối cùng là bên nam giới sẽ bốc một mẩu giấy bên trong có ghi những lời ước của những cô gái một cách diễm cảm nhất. Rất là phong phú đa dạng! Những lời ước từ tình thương cha mẹ: "Ước gì mẹ cho mình tiền tiêu vặt nhiều như tình yêu mình dành cho mẹ vậy!", "Ước gì mình đủ tiền mua cái váy hôm qua thấy trên Vincom, nhưng mà khéo có tiền mình lại đi ăn quà cho nó sướng hehe.." blah blah. Và cho đến lượt tôi.



2am

Tôi lại dắt xe ra khỏi nhà, nhưng tôi tránh cái hồ đấy ra và phi xe lên cầu Long Biên. Ôi chúa ơi, bây h thì tôi tin vào hai chữ duyên số rồi. Dung đang ngồi trên thành cầu và ...hát. Khi thấy tôi, cô toan phóng xe đi. Nhưng tôi đã giữ kịp!

- Em không hư hỏng gì thầy ạ! Em còn chưa ôm lấy một người đàn ông! Chỉ vì một lần đi tình nguyện tháng trước trong bệnh viện!

- Em đã đi xét nghiệm chưa?

- Thầy lại vui tính rồi. Tất nhiên là rồi!

- Mấy lần?

- Còn mấy lần, một lần là quá đủ!

- 3 lần mới đủ!

- Thôi, em xin thầy, để ê chề hơn ạ? Thầy làm sao hiểu được? Chẳng sớm thì muộn em sẽ chết, nhưng em không muốn nhìn thấy cái hình ảnh người mình lở loét, người ta xa lánh. Em không muốn thầy có hiểu không? Liệu có ai tin là em chưa một lần quan hệ mà dính vào cái bệnh này không hả trời? Em là một con HIV còn trinh!

Trong đời mình tôi chưa bao giờ nghe ai và cái gì chăm chú đến như thế. Dung khóc, và nhìn tôi.

- Em chỉ ước được một lần trong đời làm đàn bà trước khi đi khỏi cái chốn này thôi!

Em nhìn tôi và tôi hiểu. Chúng tôi cứ ngồi với nhau như thế đến tận 5h sáng!

Sáng hôm sau tôi dẫn Dung đi xét nghiệm. 1 tuần sau mới có kết quả. Tôi bảo đến lúc ấy nếu vẫn là dương tính tôi sẽ làm cho em cái ước muốn ấy. Và cười bảo rằng: "Dù sao thì anh cũng đọc nó lên mà".

Một tuần này tôi chỉ sợ Dung làm liều. Tôi đã hỏi em kĩ và em bảo ngay khi bị kim đâm vào tay em đã đi rửa và uống thuốc điều trị. Nhưng Dung cảm thấy người có vẻ khác???

Chúng tôi đi chơi với nhau suốt tuần ấy, và tôi phát hiện là cô nhóc HIV ấy rất xinh khi mặc váy. Cô ấy thích ăn kem, và có thể dỗ mọi thứ bằng kem. Cô nấu ăn ngon và ghét nấu ăn. Cô bảo sẽ chỉ nấu ăn cho thằng chồng nếu nó đứng đằng sau ôm cô. Tôi bảo thế thi hôi chết. Tự nhiên cô lại thần người vì cái từ cuối cùng ấy. Tôi trách mình dại miệng !



 

Em đến bên cạnh, không nói gì cả, chợt vòng tay ôm lấy eo tôi, dựa đầu vào lưng tôi rồi khẽ khẽ nói: "Mình vẫn đi ăn chè nhé anh!". Hình như áo tôi ướt! Chắc là mồ hôi ..

Ringg..g..g

Em ra mở cửa trong bộ váy hồng. Đã hai tuần chúng tôi chưa gặp nhau, không phải vì em nghỉ học mà vì tôi đã nghỉ dạy ở trường. Em nhìn tôi cười:

- Em chào anh thầy!

- Mai anh đi phỏng vấn visa. Nếu em nói... anh sẽ ở lại ...

Em nhìn tôi trân trối, như thể tôi vừa phun ra một thứ gì bẩn thỉu đáng khinh vậy.

- Anh muốn nhìn em lở loét, ốm đau rồi anh mới hài lòng à? Hay anh muốn làm một vị thánh sống của đời của một kẻ HIV. Xin lỗi anh, nhưng nếu anh nghĩ anh cần có trách nhiệm với em sau chuyện ấy thì có lẽ anh đã nhầm! Em tự nguyện và nó sẽ là một kỉ niệm đẹp theo em dưới ba tấc đất. Nếu anh nhìn thấy em trong giai đoạn cuối, liệu anh có không khỏi rùng mình khi nghĩ mình khi nghĩ đến đêm hôm đấy không?

Dừng lại một chút, em thở hắt ra rồi nhìn tôi cười: - Đừng vì em mà hủy hoại tiền đồ của mình anh nhé. Thật ra em chọn anh một phần là vì anh sắp đi khỏi đây, anh có hiểu em không?

Nói rồi em chào tôi và đóng cửa lại..

***

3 tuần sau..

Tôi đã nhận lớp và đang bỡ ngỡ với cuộc sống mới của mình. Việc đầu tiên sau khi hoàn thành thủ tục nhập học là tôi đặt mua một cái lap qua mạng để chấm dứt sớm việc phải lên thư viện quá nhiều lần trong một ngày và quá nhiều tiếng trong một lần. Hôm nay tôi mới có thời gian vào check mail, rất nhiều thư mới. Tôi để ý có một email: dungkh. Là em!

Tôi click đên 3 lần chuột và rủa thầm cái mạng sao mà chậm như rùa. Bức thư mở ra. Chẳng có gì cả. Tôi thoáng thất vọng và lo lắng nhưng rồi chợt nhận ra có 1 file đính kẻm. Một file ảnh thì phải!

Tôi mở ra. Bức ảnh chụp tờ giấy xét nghiệm của em: Âm tính.

Bên dưới có dòng chữ: "Em yêu anh!"





tình yêu tan vỡ (218)
chuyện con gái (116)
sau một tình yêu (104)

↑↑ Lượt xem: 63
Cùng chuyên mục
2016.WapSite.Me  © 2016
Admin: Hoàng Kha
Robots.txtsitemap.xmlsitemap.html
Track Websites
0 1 2 3 4 567891011121314151617