2016.WapSite.Me

Kho Truyện Ngắn Cho Mọi Người

 Trang ChủTruyện ngắn Tình yêu
↓↓

Đi tìm vai chính

14-06-2016
A
A
A
A

Cũng chỉ có mấy tuần là bắt đầu học hè, nếu như vì nhớ Mắt cận, tôi không nghĩ cô lại đa cảm đến thế. "Cậu ấy thay đổi tất cả thói quen. Không phải là tất cả, nhưng là tất cả với tớ." Mũi hếch sụt sịt cái mũi nhỏ, hai tay vo chặt, đặt trên đầu gối. "Tớ và cậu ấy đã hẹn nhau đi mua sách và ăn kem ngày hôm nay. Cậu ấy không nhớ... cậu ấy đi với Vi..." Mũi hếch khóc nức lên. Tôi xoa đầu Mũi hếch, cô ấy nhỏ và yếu đuối quá. Nhưng Mũi hếch gạt tay tôi ra, như mọi sự an ủi giờ cũng vô nghĩa. Hoặc cô đã không buồn đến mức không chú ý thói quen xoa đầu xoa vai của tôi nữa. Mũi hếch nhướn mắt lên. "Cậu nhìn gì?". Tôi nghĩ về buổi tập chiều nay, có thể bỏ qua. "Tớ có thể đi mua sách và ăn kem với cậu." Mũi hếch nhăn mặt lại, rồi lại chảy nước mắt. À, dĩ nhiên tôi không thể thay thế cậu bạn thông minh học giỏi của cô rồi, nhưng ngồi thế này thì có ích gì. Tôi thu hết can đảm, cái can đảm cũng không có được để nói tôi thích Mắt nâu đến nhường nào, nắm lấy tay Mũi hếch. Mũi hếch cau mày, rồi ré lên. Cô không muốn đi đâu. Cô chỉ thích chết chìm trong nỗi buồn của mối tình đầu không bao giờ thành thực ấy. Nhưng tôi mặc kệ. Chỉ đến khi Mũi hếch ngoan ngoãn ngồi sau xe tôi, mút que kem chocolate mua ở bên hồ, đôi mắt cô mới bớt đỏ đôi chút. "Cậu biết không, nếu cậu đã sống sót qua ngày hôm qua, thì cậu cũng sẽ qua được ngày hôm nay. Và chỉ khi qua được ngày hôm nay, cậu mới có thể sống vào ngày mai." Tôi nhún vai, cười với Mũi hếch đang mở mắt tròn to ngạc nhiên. Rồi cô không nói gì nữa. Sự im lặng dễ chịu thi thoảng xâm chiếm, kéo dài thời gian hai đứa ở bên nhau. Tôi thích như thế.

——————–- Cậu hết thích Vi rồi sao? – Mũi hếch đập bóng, đi vòng quanh rổ. Vi là tên của Mắt nâu.

Tôi lắc đầu. Tôi không rõ là cái lắc đầu của mình nên hiểu là đồng tình, hay phủ định cho câu hỏi của Mũi hếch nữa. Mũi hếch ném quả bóng đập bảng vào rổ, rồi phủi tay, ngồi xuống sân với tôi.

- Nhiều lúc tớ nghĩ nếu đây là một bộ phim, mình sẽ chỉ là một nhân vật phụ trôi nổi không rõ tính cách. Yêu đơn phương, từ bỏ thầm lặng. Đến cả một nhân vật quần chúng cũng sẽ cảm thấy tốt hơn – Mũi hếch vươn tay ra, đan lại, duỗi một đường thẳng. Im lặng một lúc, cô nói tiếp – Hôm trước tớ nhìn thấy Huy nắm tay Vi. Cậu ấy chưa nắm tay ai bao giờ, thật đấy. Nhưng lúc đó, tớ nghĩ rồi tớ sẽ hết thích cậu ấy thôi, dù vẫn buồn khủng khiếp. Cậu biết vì sao không?

Tôi hơi co chân lại, vươn mình về phía trước. Để nghe Mũi hếch rõ hơn. Có vẻ như cô bạn sắp nói điều gì quan trọng. Cô bạn hít một hơi dài.

- Vì lúc đó, tớ nhìn thấy hai người. Lại từ đằng sau. Tớ nghĩ là giá có cậu ở đây, tớ sẽ siết tay cậu thật chặt. – Mũi hếch so vai lại, cười nhẹ nhõm. Rồi không để tôi kịp nói gì, cô bạn lại đứng dậy, chạy về phía quả bóng lăn lóc ở phía xa.

Tôi bất giác cười. Có lẽ tôi sắp làm nhân vật chính cho câu chuyện của mình rồi.

Written by Z.

(Zelda Gin)



tình yêu học trò (48).

↑↑ Lượt xem: 127
<< 1 2
Cùng chuyên mục
2016.WapSite.Me  © 2016
Admin: Hoàng Kha
Robots.txtsitemap.xmlsitemap.html
Track Websites
0 1 2 3 4 567891011121314151617
Ring ring