XtGem Forum catalog
2016.WapSite.Me

Kho Truyện Ngắn Cho Mọi Người

 Trang ChủTruyện ngắn Kinh dị
↓↓

Trăng lạnh (Phần cuối)

14-06-2016
A
A
A
A

mẹ!

- Cô Thu! Cường chợt bật tiếng gọi, cô gái quay nhìn anh, ánh mắt tha thiết trong một thoáng ánh trăng đổ xuống như tấm màn trong suốt xuyên qua bóng hình đó mờ ảo rồi dần nhạt nhòa mất hẳn. Cường thẩn thờ, trong lòng thấy vương vất một ánh mắt dịu dàng của một đêm trăng hôm nọ.

- Con ơi! Bà già gào khóc, bà ta giờ chỉ ôm siết cái xác mà hôn hít. Rồi bà ta điên lên lảm nhảm...Con phải ở với mẹ, mẹ sẽ làm con sống lại, lá bùa, mẹ sẽ tìm cách viết một lá bùa khác, ai động đến con mẹ sẽ giết hết, như mẹ giết cái thằng dám giết con, mẹ chôn sống nó, cho thịt nó thối rữa.

Rồi bà ta ôm nâng niu xác cô gái trong tay, ôm vào căn nhà hoang tàn, vừa đi vừa cười khóc. Cường toan ngăn bà ta lại thì ông Năm giữ chặt lấy anh, ông lắc đầu. Cường chựng lại, nhớ câu nói của Thu: - Tất cả điều là nghiệp chướng. Anh ngẫn lên nhìn trăng khi bước xa khỏi ngôi nhà, trăng vẫn sáng lạnh lùng, đêm nay là một đêm dài mà suốt đời anh sẽ không quên được.

Khi hai người vừa đến túp lều của ông Năm thì nghe có tiếng náo động dội ra từ căn nhà. Ngoái lại nhìn, từng cuộn khói bốc lên, mọi người quanh đó tỉnh giấc vội chạy đến, Cường với ông Năm quay lại xem, len lỏi giữa đám đông đang đứng xôn xao, mọi người cố dập lữa, nhưng quái lạ, ngôi nhà hoang tàn tưởng chừng chẳng có gì lại cháy dữ dội đến vậy, trong màn lữa đỏ ngòm, nghe có tiếng gọi con của bà già. Mọi người ai cũng lấy làm xót thương cho một gia đình bất hạnh. Ông Năm buông một câu, giọng bùi ngùi:

- Mọi chuyện rồi cũng kết thúc.

Hôm sau, Cường từ biệt ông Năm về quê.

- Cậu về quê mạnh giỏi nhé! Ông nói

- Dạ! Ông cũng giữ sức khỏe.

- Ừ, ông Năm buông giọng rồi tần ngần nói:

- Tôi cũng định bỏ nghề thầy bùa luôn cậu à. Sau chuyện này, tôi thấy mình không theo cái nghiệp này được nữa, tôi cũng từng làm không ít chuyện sai trái, giờ nghĩ lại, tôi thấy sợ. Ông thở dài. Mong là kịp lúc.

Đi một đoạn, Cường quay nhìn lại, thấy dáng ông già vẫn đứng lặng ngắt, nhìn đâu đó vào khoảng không xa xăm, trông ông ta khắc khổ, già sọp đi hẳn. Nghiệp báo, liệu có ứng với ông ta?

***

Một thời gian sau, cuộc sống nông dân yên ả dưới quê khiến Cường dần quên đi chuyện cũ. Chỉ thi thoảng anh lại nằm mơ thấy đôi mắt của Thu nhìn anh, mơ thấy anh ngồi dưới trăng trò chuyện với cô.

Buổi chiều hôm nay, sau khi mệt nhoài với công việc ngoài đồng, Cường khoan khoái bước vào nhà, trong nhà đang có khách, vợ chồng người hàng xóm ẳm đứa con trai mới sinh sang chơi. Họ còn dẫn theo một cô bé gái nhỏ trông rất xinh xắn đang chơi cùng thằng con trai lớn của anh. Vợ anh mất đã lâu, thằng bé thường ngày rất ít nói, nhưng hôm nay trông nó hoạt bát hẳn. Hai vợ chồng hàng xóm đùa:

- Tôi mang con dâu sang cho bác đấy, coi bộ thằng An thích con bé rồi. Chúng ta làm sui gia đi.

- Tôi nhớ anh chị mới có cháu bé này thôi, vậy còn con bé này...Cường ngạc nhiên.

- Vợ tôi vừa nhận nuôi ở trại mồ côi đấy, cô ấy đi làm từ thiện, vừa nhìn đã thấy có cảm tình với con bé nên mang về nuôi, con bé ngoan lắm, đã phụ mẹ chăm em được rồi. Người chồng vui vẻ kể.

- Con đến đây chào bác đi này Thu ơi! Giọng người mẹ ngọt ngào.

Cái tên khiến Cường nhìn chăm chú vào đứa bé đang ngoan ngoãn chạy đến cúi đầu chào anh rất lễ phép, khi con bé ngẫn đầu lên, Cường thoáng giật mình, dưới mái tóc dài, một vết bớt đỏ ẩn hiện chạy dài bên gò má./.

TG: Trang Bảo DN

 



truyện ma (28).

↑↑ Lượt xem: 50
<< 1 2 3
Cùng chuyên mục
2016.WapSite.Me  © 2016
Admin: Hoàng Kha
Robots.txtsitemap.xmlsitemap.html
Track Websites
0 1 2 3 4 567891011121314151617