XtGem Forum catalog
2016.WapSite.Me

Kho Truyện Ngắn Cho Mọi Người

 Trang ChủTruyện ngắn Gia đình
↓↓

Vì con là con của mẹ

14-06-2016
A
A
A
A

Dì chưa kịp nói câu nào thì bố nó đã cho nó cái tát đau điếng. Rồi ông gầm lên như con thú dữ, túm tóc nó lôi đi xềnh xệch.

- Mày ra đây tao bảo.

Nó nghe trong giọng nói của người bố có cả tiếng nghiến răng ken két. Ông lôi nó ra đầu ngõ rồi rút thắt lưng ra quật tới tấp vào người nó. Vừa đánh vừa chửi:

- Cái con ranh này. Mày làm chị kiểu gì thế? Đến trông em cũng không xong. Hôm nay thằng bé bị làm sao thì tao phải làm thế nào? Hả? Hả?

Những trận mưa roi cứ tới tấp giáng xuống lưng nó. Nó bặm môi chịu đựng, không hề kêu một tiếng nào, cũng không hề khóc. Nó không thấy đau. Nhưng thấy toàn thân lả đi, mặt mũi tối sầm lại. Đúng lúc nó sắp sửa gục xuống thì thấy có một tấm thân che chắn cho nó. Nó nghe văng vẳng bên tai có tiếng ai đó:

- Ông có thôi đi không? Ông định đánh chết con bé hay sao?

Thì ra là dì nó, dì nó bất ngờ lao đến làm ông bố không kịp trở tay. Chiếc thắt lưng quật qua đầu làm chiếc kẹp tóc gãy tan, rơi xuống đất, mái tóc dài xổ ra. Dì đã không suy nghĩ mà lấy thân mình ra che chắn cho nó. Mái tóc bao trọn lấy khuôn mặt nó. Rồi nó không biết gì nữa cả.

Tỉnh lại giữa đêm khuya, nó thấy toàn thân đau đớn, những viết thương khi chiều đã bắt đầu sưng tấy . Dì nó vẫn chưa ngủ, dì đang nhẹ nhàng tra thuốc cho nó, dù đã hết sức nhẹ nhàng rồi mà thi thoảng nó vẫn rùng mình lên vì xót quá, buốt quá. Nó cựa quậy. Có tiếng hỏi:

- Con tỉnh rồi à?

- Dạ!

- Để dì đi lấy cháo cho con nhé. Chắc từ trưa đến giờ không ăn gì phải không?

Nó chưa kịp đáp thì dì đã đi xuống bếp. Nhìn sang bên cạnh, nó thấy em trai đang ngủ rất say sưa, chỗ vết thương đã được đậy lại bằng một miếng gạc mỏng. Nước mắt nó rơi ra. Một lát sau dì nó trở lại với bát cháo nóng hổi trên tay. Đỡ nó dậy dì nó múc từng thìa vừa thổi, vừa đút cho nó. Nó ngại ngùng nói:

- Dì để con tự ăn được rồi.

Dì đưa tay lau đi những giọt nước mắt đang lăn trên má nó.

- Nín đi rồi ăn hết bát cháo đi.

Nó đói nhưng thực sự nuốt không nổi, cứ nghẹn lại nơi cổ họng. Nó nghẹn ngào hỏi:

- Sao dì tốt với con như thế? Lần này là lỗi tại con. Con đáng bị trừng phạt.

Dì ôm nó vào lòng, dì cũng khóc:

- Dì lúc nào cũng coi con như con gái ruột của dì. Dì chỉ mong hai chị em con yêu thương lấy nhau. Việc xảy ra hôm nay, dì rất đau lòng. Nhưng dù thế nào, con cũng không đáng phải chịu sự trừng phạt kinh khủng đó.

"Con gái ruột của dì", từng tiếng như cứa vào lòng nó đau nhói. Nó xứng đáng sao? Một người chị đã không làm tròn trách nhiệm. Một người chị đã vô tâm bỏ mặc em gào khóc mà không mảy may động lòng. Giờ dì nó lại che chở cho nó và coi nó như con ruột, nó cảm thấy mình không xứng đáng. Nó càng nức nở trên vai dì.

***

Vết thương trên đùi em nó đã lành, nhưng để lại một vết sẹo là một vùng da nhăn nhúm. Và nó biết trong lòng nó cũng đang có một vết sẹo. Mấy năm qua, cứ mỗi lần tắm cho em, nhìn thấy vết sẹo đó mà vết sẹo trong lòng lại nhói lên. Nỗi ân hận có lẽ nó phải chịu suốt đời. Thế mà thấm thoát nó đã học lớp 12. Nó dự định làm hồ sơ thi vào một vài trường với bao ước mơ đẹp ở phía trước. Nhưng một đêm tỉnh dậy nó vô tình nghe được cuộc nói chuyện của bố với dì.

- Nó là con gái, học nhiều làm gì. Thi tốt nghiệp xong cho đi học cái nghề. "Con gái là lũ vịt giời", nuôi cho lắm thì nó lớn nó cũng tự khắc bay đi. Nhà thì đang khó khăn. Để tiền đấy đầu tư cho thằng em nó.

Nó thực sự sốc khi nghe được câu nói đó. Niềm hi vọng cuối cùng của nó đã bị giập tắt. Bao nhiêu ước mơ đẹp đẽ chưa được thực hiện đã bị vùi giập phũ phàng. Tại sao? Tại sao? Tại sao? Tại sao lại bắt nó phải hi sinh? Con gái cũng là con cơ mà? Tại sao bắt con gái phải chịu thiệt thòi? Nó khóc nấc lên. Sáng sớm hôm sau, nó gói ghém mấy bộ quần áo, đem theo ít tiền rồi quyết tâm "dứt áo ra đi". Lúc ra đi còn hào hứng lắm. Nó muốn tự kiếm tiền để đi thi đại học. Cái hôm nó bỏ nhà đi trời bỗng đổ cơn mưa lớn, trời lại mưa bong bóng phập phồng. Trong màn mưa dày đặc, có một người phụ nữ đầu trần, mắt nhớn nhác, vừa đi vừa gọi nó. Tìm mãi không thấy, dì nó đứng lặng dưới mưa, mái tóc ướt sũng rủ xuống đôi vai gầy guộc.

Nó lang thang được mấy ngày thì hết tiền, đôi chân mỏi mệt, mà xin việc ở đâu người ta cũng không nhận. Nó đành muối mặt quay về. Biết là về bố sẽ đánh nhưng ít ra về nhà nó còn được ăn cơm. Khi nó về thì nhà cửa lạnh tanh, vắng ngắt. Nó xuống bếp lục cơm nguội. Lát sau có bác hàng xóm sang có việc gì, nhìn thấy nó liền bảo:

- Mày đi đâu cả tuần nay vậy con bé này? Có biết bố với dì lo lắng thế nào không hả? Dì mày đang nằm viện kia kìa, còn không ra mà thăm dì đi.

Nó đặt bát cơm đang ăn dở, vội vàng chạy đi ngay. Nó nhìn thấy dì đang nằm trên giường bệnh, khuôn mặt nhợt nhạt, mái tóc dài đã cắt ngắn đến ngang vai. Cơn mưa hôm ấy đã làm dì nó ốm sốt cả tuần nay. Nó nhẹ nhàng tiến lại gần, nắm lấy tay dì. Dì mở mắt ra nhìn nó, thều thào:

- Con đã về đấy à?

- Vâng! Con xin lỗi. Có một tuần mà dì gầy sọp hẳn đi. Mà, sao dì lại cắt tóc? Dì quý nhất mái tóc cơ mà?

- Dì mày bán tóc để lấy tiền cho mày đi thi đấy. Liệu mà học. Mày lớn rồi, tao cũng chả muốn dùng roi đòn nữa đâu – giọng bố nó ồm ồm vang lên.

Trái tim nó như có ai bóp nghẹt. Nó hỏi:

- Dì...dì ơi. Sao dì lại tốt với con như thế?

- Vì...con chính là con của mẹ, cho dù...mẹ không đẻ ra con.

- Mẹ...

Nó ôm lấy mẹ òa khóc nức nở. Cái từ "mẹ" được bật ra, vỡ òa trong niềm hạnh phúc. Nó đã mong đợi được gọi dì là mẹ từ rất lâu rồi. Cuối cùng thì nó cũng tìm thấy mẹ, tuy không sinh ra nó nhưng vẫn là một người mẹ đúng nghĩa. Nó nhất định sẽ học hành chăm chỉ và thi đỗ đại học. Vì những đồng tiền nó ăn học được đánh đổi bằng cả mái tóc của mẹ nó cơ mà.

Thiên Nga Đen



tấm lòng cha mẹ (80)
chuyện về mẹ (43)
chuyện sau khi kết hôn (38).

↑↑ Lượt xem: 120
<< 1 2
Cùng chuyên mục
2016.WapSite.Me  © 2016
Admin: Hoàng Kha
Robots.txtsitemap.xmlsitemap.html
Track Websites
0 1 2 3 4 567891011121314151617