Insane
2016.WapSite.Me

Kho Truyện Ngắn Cho Mọi Người

 Trang ChủTruyện ngắn Kinh dị
↓↓

Hoa độc

14-06-2016
A
A
A
A



"- Đúng vậy, có người nhìn thấy vài hôm trước khi vụ án xảy ra, bố cô đã đến cửa hàng của ông Perry và hai người đã to tiếng." Ngài thanh tra có vẻ khó chịu với cô gái này. Kể từ khi cô bước vào đây, câu nào của cô ta cũng rất sắt bén và đôi khi có cảm giác bị tra hỏi.

"- Bố tôi sao?... " Bố nó có việc gì mà lại đến gặp Perry chứ. Từ năm năm trước, kể từ cái ngày nó yêu cầu Perry ra khỏi nhà, nó đã không muốn bố mẹ gặp Perry thêm lần nào nữa.

- "Thế ông có biết họ cãi nhau về vấn đề gì không?"

- "Tôi nghĩ đó là việc của chúng tôi, cô Isabella àh! Và còn một điều nữa trong vụ án cho thấy rằng chúng tôi không vô cớ bắt ai cả. Trong lọ đường của Perry, có một viên đường bị tẩm chất độc."

- "Sao, viên đường tẩm độc àh?..."

Cuộc trò chuyện bị một cảnh sát cắt ngang:

- "Ngài thanh tra, có thanh tra Jackson muốn gặp ngài!"

Nó ngạc nhiên: "là Jackson, anh ta đến đây để làm gì?"...

30 phút sau, thanh tra quay lại với vẻ mặt đăm chiêu.

- " Bố cô đã được bảo lãnh, nhưng tôi có vài việc muốn hỏi cô"

- " Vâng, thanh tra cứ hỏi. Nhưng tôi có thể được biết ai đã bảo lãnh cho bố tôi không?"

- " Thanh tra Jackson, anh ấy nói ông Doug bị bệnh tim và việc tra hỏi phải được sự đồng ý của bác sĩ". Ngài thanh tra nói tiếp: - "Bố cô vẫn không chịu nói gì về nội dung cuộc cãi nhau với Perry nên chúng tôi vẫn phải nghi ngờ ông ấy liên quan đến vụ án hoặc cũng có thể ông ta có âm mưu giết Perry."

- "Bố tôi không giết Perry!" Vẫn thắc mắc về lý do bố nó đến gặp Perry và về viên đường tẩm độc mà nó không hề biết, nhưng có một điều mà nó dám chắc. Nó là người giết Perry, không phải bố nó. Nhưng làm sao có thể giải thích về viên đường. Hoàn toàn không phải tình cờ. Ai đó đã tẩm chất độc vào viên đường và chắc hẳn đã dùng thủ thuật nhỏ để Perry không phát hiện ra nhằm đầu độc ông ta.

Ngoại trừ nó, còn ai có ý định giết Perry...

Cuộc nói chuyện có vẻ chẳng thu được kết quả gì. Isabella đưa ra nhiều bằng chứng cho thấy rằng tình bạn của bố cô và nạn nhân rất sâu sắc. Cụ thể là việc bố cô đã không ngại nguy hiểm, cưu mang Perry khi ông ta bị truy sát.

Vụ việc Perry bị truy sát, thanh tra cũng biết. Lần đó, sau khi bắt được bọn tội phạm, thanh tra đã mời Perry đến để làm nhân chứng. 5 năm trước, một băng nhóm tội phạm luôn làm ngài thanh tra trẻ tuổi phải đau đầu vì sự lộng hành ngang nhiên, nhưng anh lại không tìm được đầy đủ chứng cứ để kết tội chúng. Và khi mọi thứ trở nên bế tắc, có một người ẩn danh đã gửi đến cho anh những chứng cứ anh cần, kèm theo đó là cách để tóm gọn bọn chúng. Anh luôn thầm cảm kích người đã giúp anh. Nhưng ngài thanh tra đâu biết được rằng, người ngồi trước mặt anh bây giờ chính là người đó. Và việc cô giúp anh chỉ là một phần trong âm mưu báo thù của cô đối với Perry.

- "Nguy hiểm đấy! Thứ đó có thể làm anh mất mạng" Lời cảnh báo của ngài thanh tra khiến anh cảnh sát đang ôm chậu hoa nhỏ xanh mặt, vội đặt xuống, nhìn thanh tra như chờ đợi gì đó.

- "Sẽ không sao đâu. Chất độc của hoa cần nước chỉ nằm ở rễ thôi." Nó nhận ra chậu hoa đó, công cụ giết người của nó.

- "Cô có vẻ cũng biết về loại hoa này đấy chứ?" vừa nói ngài thanh tra vừa ra hiệu cho anh cảnh sát cứ tiếp tục, không có gì nguy hiểm nữa.

Nhận ra giọng điệu nghi ngờ của ngài thanh tra. Nó cười nhạt, bình thản: "Loại cây này khá phổ biến ở nơi tôi sinh ra, đứa trẻ nào cũng được mẹ chúng dạy về việc phân biệt hoa thường và hoa độc".

Có lẽ đây là một vụ án khó, ngài thanh tra không tìm được thêm điểm khả nghi nào, dường như anh đang đi sai đường...

- "Cảm ơn anh đã giúp bố tôi"

- "Đó là việc tôi nên làm. Tôi biết bố em không làm việc đó"

Câu nói của Jackson làm nó ngạc nhiên. Liệu câu nói của anh ta có ẩn ý gì chăng? Anh ta cũng là thanh tra, chẳng lẽ anh ta đã biết được gì...

Một ngày muà đông, dưới ánh đèn điện lập loè, cô gái ngồi trên chiếc ghế đá công viên, tay ôm chậu hoa trắng với những hoa nhỏ li ti như bông tuyết. Thanh tra vừa đến hiện trường của một vụ án mạng, hiện tại kẻ giết người hàng loạt vẫn lẫn trốn.

- "Cô gái, tôi nghĩ cô nên về nhà. Ngồi trong công viên lúc 1h sáng không an toàn cho cô đâu".

Cô gái vẫn im lặng, gương mặt không biểu lộ nhiều cảm xúc.

- "Có một vụ giết người cách đây hai dãy phố, thủ phạm là người có vấn đề về thần kinh, nạn nhân của hắn điều là những cô gái trẻ..." thanh tra cố thuyết phục, nhưng lời nói của anh bị cô gái cắt ngang.

- "Anh là cảnh sát sao?"

- "Tôi là thanh tra!... thứ kia...hoa cần nước đúng không?"

- "Thanh tra cũng biết về nó àh." cô gái vẫn bình thản không để tâm đến vẻ ngạc nhiên của thanh tra. Thanh tra từ từ ngồi xuống, không rời mắt khỏi chậu hoa:

- "Nó là một loại thực vật nguy hiểm". Quan sát, thanh tra nói tiếp: "Nhưng cần nước là loài hoa dại, còn chậu hoa này..."

Cô gái tiếp lời:

- "...đã được lai tạo, chất độc chỉ tích tụ ở rễ, không nguy hiểm lắm".

Viên thanh tra có vẻ hoài nghi, nhưng nếu là loài hoa mà anh ta từng thấy, chỉ cần chạm nhẹ vào lá cũng đủ bị trúng độc. Dù gì việc một cô gái ôm chậu hoa độc ngồi giữa công viên vào nửa đêm cũng khiến thanh tra thấy thú vị.

- "Jackson, tên tôi là Jachkson. Cô tên gì?"

- "Isabella"...

- "Bố có thể nói cho con biết bố đi gặp Perry để làm gì không?" Giọng nói nhẹ nhàng như khẩn xin, nó mong bố nó nói ra một lý do chính đáng để ông có thể thoát khỏi sự nghi ngờ của cảnh sát. Ông im lặng, vẻ mặt buồn rầu. Bầu không khí trở nên tĩnh mịt, u ám và ngột ngạt. Nó đã không mong muốn điều này. Vẫn tưởng sau khi giết kẻ được cho là hiểm hoạ đối với gia đình nó. Tất cả sẽ trở nên tốt đẹp hơn. Nào ngờ ai đó đã phá hỏng tất cả.

Nó vẫn không hối hận về việc đã giết Perry. Những ngày đầu gặp lại ông ta sau khi ông ta suýt gián tiếp lấy mạng bố mẹ nó, gương mặt tội lỗi, những lời nói tủi hổ phần nào làm gia đình nó động lòng. Vẫn tưởng chú Perry ngày xưa, người vẫn thường cõng nó trên vai, luôn che chở mỗi khi nó phạm lỗi đã trở về. Nào ngờ mọi chuyện bấy lâu chẳng bao giờ là thật. Tình cờ phát hiện ra Perry đang tìm thứ gì đó trong phòng bố nó. Chẳng nghi ngờ gì nữa, ông ta đang tìm con dấu. Perry vẫn là một diễn viên tài tình, một kẻ hai mặt, con cáo già nguy hiểm. Nó đề nghị nói chuyện riêng với Perry, mời ông ta rời khỏi nhà như một cách giải quyết êm đẹp. Nhưng con cáo đã lộ mặt thật, tức tối vì bị vạch trần. Perry đã cho nó biết điều nó không nên biết. Bố mẹ nó không thể sinh con và nó chỉ là đứa trẻ được nhận nuôi trong sự miễn cưỡng của họ.

Có lẽ chính vì nguyên nhân đó, từ lúc nhỏ, bố mẹ không bao giờ nói lời yêu thương nó. Khi cố ôm họ, họ luôn muốn đẩy nó ra, né tránh sự yêu thương của một đứa trẻ. Nó đã quen với việc đó và nếu Perry không nói, nó cũng chẳng để tâm.

Perry là một kẻ phản bội, ông ta nói ra bí mật của bố mẹ nó là muốn ly gián nó với bố mẹ. Nhưng Perry đã lầm, Isabella trước mặt ông ta không còn là cô bé khờ khạo trước kia, mục đích của ông ta đã bị nó nhìn thấu...

- "Đã lâu rồi tôi với cậu không ngồi lại với nhau như thế này nhỉ".

- "Tôi và cậu làm bạn được bao lâu rồi?" Ngài thanh tra gục mặt, tay vẫn cầm chai bia đã uống gần cạn.

- "Khá lâu rồi, từ lúc chúng ta mới vào ngành, 6 hay 7 năm gì đó."

- "Thời gian lâu thế mà tôi vẫn chưa hiểu được cậu, Jackson àh!"

- "Cậu đang nói gì vậy?"

- "Tôi đã rất bất ngờ?"

Jackson như đã hiểu ý bạn mình. Anh cười nhạt, mắt nhìn xa xăm.

- "Hôm đó, cửa hàng bách hoá bị trộm. Tên trộm đã bẻ camera sang một hướng khác để không bị nhận diện, mãi đến tận sáng chủ cửa hàng mới phát hiện ra. Trùng hợp là camera đã quay được..."

- "Tôi hiểu rồi".

- "Tôi thật không hiểu. Cậu và Perry có quan hệ gì chứ?" Ngài thanh tra cau mày.

Đúng là anh và Perry không có mối quan hệ nào cả. Anh giết Perry chỉ là muốn bảo vệ cho người anh yêu.

Từ khi gặp Isabella- cô gái bí ẩn, anh đã phải lòng cô. Nhưng anh là một thanh tra, những điều bí ẩn đối với anh như tấm màng che trước mắt, rất khó chịu.

↑↑ Lượt xem: 92
<< 1 2 3 >>
Cùng chuyên mục
2016.WapSite.Me  © 2016
Admin: Hoàng Kha
Robots.txtsitemap.xmlsitemap.html
Track Websites
0 1 2 3 4 567891011121314151617